GIỖ NHẠC SĨ VĂN CAO – 20 NĂM NGÀY MẤT


NGUYỄN TRỌNG TẠO

Khi ông mất tôi không về Hà Nội viếng ông được, và đã tự mình trình bày tấm ảnh ông với chữ VĂN CAO theo nét chữ ký của ông để trang trí buổi lễ truy điệu tại trụ sở Hội VHNT Thừa Thiên Huế. Tôi đã treo tấm ảnh này 20 năm trong nhà, và hôm nay mang lên thành phố Hòa Bình tặng lại cho vợ chồng con trai trưởng của ông là Họa sĩ Văn Thao.

Khi ông mất tôi không về Hà Nội viếng ông được, và đã tự mình trình bày tấm ảnh ông với chữ VĂN CAO theo nét chữ ký của ông để trang trí buổi lễ truy điệu tại trụ sở Hội VHNT Thừa Thiên Huế. Tôi đã treo tấm ảnh này 20 năm trong nhà, và hôm nay mang lên thành phố Hòa Bình tặng lại cho vợ chồng con trai trưởng của ông là Họa sĩ Văn Thao.

Nghệ sĩ đa tài Văn Cao sinh ngày 15.11.1923, mất ngày 10.7.1995 (tức ngày 13.6.1995 âm lịch). Khi ông mất tôi không về Hà Nội viếng ông được, và đã tự mình trình bày tấm ảnh ông với chữ VĂN CAO theo nét chữ ký của ông để trang trí buổi lễ truy điệu tại trụ sở Hội VHNT Thừa Thiên Huế. Tôi đã treo tấm ảnh này 20 năm trong nhà, và hôm nay mang lên thành phố Hòa Bình tặng lại cho vợ chồng con trai trưởng của ông là Họa sĩ Văn Thao. Tiếp tục đọc

VNEXPRESS: NGUYỄN TRỌNG TẠO GÂY XÚC ĐỘNG VỚI BÀI THƠ VỀ EM BÉ CAMPUCHIA


NAM CHI

Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo.

Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo.

Gần 40 năm trước, tiếng kêu cứu của những em bé Campuchia mồ côi cha mẹ cần sự chở che trước nạn diệt chủng Khmer Đỏ lay động Nguyễn Trọng Tạo, khiến ông viết nên bài thơ nổi tiếng “Hát ru em bé Campuchia”.

Ngày 19/7, nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo đăng trên facebook của ông tác phẩm mang tên Hát ru em bé Campuchia. Bài thơ nhanh chóng nhận được gần một nghìn lượt bấm yêu thích từ bạn đọc, hơn 50 trang cá nhân cùng chia sẻ lại sáng tác này. Tiếp tục đọc

3 BÀI THƠ CỦA NGUYỄN HOA TRÊN TẠP CHÍ “TIA LỬA” BA LAN


Nhà thơ Nguyễn Hoa

Nhà thơ Nguyễn Hoa

NTT: Nguyễn Hoa có một câu thơ tuyệt vời: “Em là muối/ ướp nỗi đau/ tươi mãi”. Anh cũng có những câu thơ làm tổ trong hồn tôi: “Tôi như thể người say đến mức/ Mặt trời kia cứ ngỡ mặt trăng đầy”. Lại có câu thơ nói về bông hồng cũng chỉ có thể là của Nguyễn Hoa: “Tôi muốn hái tặng em/ nhưng không nỡ/ Làm mất đi một chấm đỏ của trời xanh”. Chỉ có loài thi sĩ mới yêu thương như vậy.

Một số bài thơ Nguyễn Hoa cũng đã được dịch ra tiếng Pháp, tiếng Anh, và gần đây 3 bài thơ của anh được dịch sang tiếng Ba Lan và đăng trên tạp chí “Tia lửa”. Xin giới thiệu cùng bạn: Tiếp tục đọc

NGUYỄN TRỌNG TẠO: ESENIN


(NGUYỄN TRỌNG TẠO)

SERGEI ESENIN (1895-1925) là nhà thơ Nga vĩ đại thế kỷ XX, được tôn vinh sau Puskin (Mặt trời thi ca Nga). Năm nay, kỷ niệm 120 năm ngày sinh và 90 năm ngày mất Esenin, tôi có dựng trong vườn bức tượng chân dung anh. Dưới đây là bài thơ tôi viết sau khi dịch 40 bài thơ và viết xong bài tiểu luận về Esenin.

2 chân dung và chữ ký Esenin

Tiếp tục đọc

THƠ VÕ THANH AN


NTT: Nhà thơ Võ Thanh An tuổi Nhâm Ngọ (1942) nay đang “chiến đấu” với con bệnh ung thư giai đoạn cuối. Tên thật của ông là Trần Quang Vinh. Võ Thanh An là ghép ba chữ địa danh quê ông: làng Võ Liệt, huyện Thanh Chương, Nghệ An. Ông là người khí khái, nhân tình. Thơ ông cũng là tính tình của ông vậy. Thật đáng trân trọng.

Dưới đây là một số bài thơ của ông.

Nhà thơ Võ Thanh An và Trọng Tạo Nguyễn, Ngày thơ VN 2009 – Photo Nguyễn Đình Toán

Tiếp tục đọc

THƠ ĐÔNG QUỲNH


Đông Quỳnh

Đông Quỳnh

NTT: Có nhiều người làm thơ, nhưng cũng như dòng nước phẳng lặng trôi qua dòng đời vốn quá nhiều ồn ã. Lâu lâu ta bỗng gặp một cơn lũ ào ạt đổ về làm sụt lở tâm hồn lơ đãng. Đó là những cơn lũ thơ khởỉ ra từ những trái tim như bị kìm nén tự bao giờ, nó bỗng òa vỡ để tự giải thoát, để tự được sống như một kẻ thoát khỏi tù ngục. Thơ ấy, thường mang lại cho người đọc những bất thường cảm xúc.

Trang NTT vừa nhận được một chùm thơ của Đông Quỳnh, một bút danh lạ trong làng thơ. Đọc thơ Đông Quỳnh, tôi gặp một cơn lũ tình cảm cuộn xiết, một ước mơ nhức nhối và một nỗi buồn ẩn chưa sóng ngầm. Một cơn lũ lưu lạc đâu đó từ xa lắm đang tìm về nguồn cội của tình yêu, của quê hương, của bản ngã nhân văn. Đó là thơ của một nữ bác sĩ xa xứ.  Tiếp tục đọc

THƠ TÌNH TỪ QUỐC HOÀI


NTT: Nhà thơ Từ Quốc Hoài vừa ra mắt tập thơ “Lời thỉnh cầu hạnh phúc” do Nxb Văn Học ấn hành. Tập thơ trình bày trang nhã và in trên giấy tốt, với bìa và phụ bản của Nguyễn Trọng Tạo, Lê Bá Đảng.

Có thể nói, đây là một tập tuyển chọn riêng phần Thơ tình của Từ Quốc Hoài. Thơ tình của anh không “bốc lửa” như các nhà thơ trẻ, cũng không đằm thắm mượt mà trải nghiệm như nhiều nhà thơ cùng thế hệ, mà đây là sự chiêm nghiệm của tác giả về tình yêu và cuộc sống. Cái nhìn của anh đôi lúc lạnh lùng, nhưng rốt cuộc lại mang đến cho người đọc nhiều suy tư, trăn trở và day dứt về cuộc đời nhiều đắng cay và chua chát.

Dưới đây là một số bài thơ rút từ tập “Lời thỉnh cầu hạnh phúc”.

Trình bày bìa: Nguyễn Trọng Tạo

Trình bày bìa: Nguyễn Trọng Tạo

Tiếp tục đọc

THƠ ĐẬU THỊ THƯƠNG (ĐẬU TƯƠNG)


Đậu Thị Thương (Đậu Tương)

Đậu Thị Thương (Đậu Tương)

NTT: Lần đầu tiên tôi đọc thơ của Đậu Tương trên facebook, và tôi đã dừng lại với bài thơ đầu tiên tôi đọc. Tôi đã đọc đi đọc lại bài thơ “Những giấc mơ qua” để nhận ra một điều: có những tình yêu đã làm cho người ta trở thành nhà thơ lúc nào không biết. Và tôi đọc tiếp những bài thơ của chị, một hồn thơ đầy nữ tính, khao khát và nồng nàn, yêu thương và buồn muôn muốt… Hình như thơ chị chỉ chia sẻ trên Facebook của riêng mình. Tên thật của chị là Đậu Thị Thương, quê bên dòng Ngàn Phố, Hương Sơn, dạy chuyên văn ở thành phố Hà Tĩnh.

NTT xin giới thiệu cùng bạn một chùm thơ của chị:  Tiếp tục đọc

NÓI VỚI THÁC TÌNH YÊU


LogoTho-300x300VŨ VĂN LƯU

Vô cùng thích thú khi đến Sa Pa, ngay từ con đường đèo dốc ngoằn ngoèo, uốn lượn, với những cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ, với ai lần đầu – và riêng với bạn nào đã từng có một mối tình trong trắng, thơ mộng mà không thành … thì hãy đến địa điểm nơi đây: Ngọn Thác Tình Yêu – từ xúc động đã gợi lên trong tôi nguồn cảm hứng, dù có phải đi xa hàng trăm cây số, thậm chí hàng nghìn, quả thực cũng rất xứng đáng… và còn lãng đãng, mơ hồ vì chưa thể khám phá hết vẻ  đẹp của Sa Pa…  Tiếp tục đọc

NHÀ THƠ PHAN XUÂN HẠT TỪ TRẦN


Nhà thơ Phan Xuân Hạt (1931-2015)

Nhà thơ Phan Xuân Hạt
(1931-2015)

NHÀ THƠ PHAN XUÂN HẠT ĐÃ TRÚT HƠI THỞ CUỐI CÙNG VÀO LÚC 1 GIỜ 58’ – NGÀY 23/4/2015 – 5/3/Ất Mùi.

Ông sinh ngày 5/4/1931 tại thôn Đông nay là thôn Phan Đăng Lưu, xã Tràng Thành nay là xã Hoa Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An. Thường trú tại Hà Nội.

Sau hơn một tháng điều trị tích cực do lâm bệnh hiểm nghèo tại Bệnh viện Hữu Nghị Hà Nội, vào lúc 1 giờ 58’ sáng nay 23/4/2015 (5/3/Ất Mùi), Nhà thơ lão thành Phan Xuân Hạt đã qua đời – Thọ 85 tuổi.

 Lễ nhập quan lúc 7 giờ 15’, lễ viếng  từ 9 đến 11 giờ trưa thứ 7 – ngày 25/4/2015 (7 tháng 3 năm Ất Mùi) tại Nhà tang lễ Bệnh viện Thanh Nhàn. Ngay sau Lễ viếng là Lễ truy điệu và đưa tang về Đài hóa thân hoàn vũ Văn Điển – Hà Nội.  Tiếp tục đọc

VỚI MỘT VIỆT KIỀU Ở MỸ


NGUYỄN HUY HOÀNG

Anh chỉ thẳng vào mặt tôi: đồ Bắc Việt
Tao với bây quyết không đội chung trời!

Và anh chửi bằng tiếng Anh rất tục
Cầm cốc rượu đầy, tu cạn một hơi

Đợi lúc qua đi cơn phấn khích
Rất tự tin, tôi bước tới bàn anh
Và gọi bồi: mang đến hai cốc rượu
Cho phép tôi bày tỏ chút ngọn cành

Đây là lần đầu tiên sang Mỹ
Trong túi tôi chỉ sách, bút và thơ
Tôi đã gặp nhiều Việt kiều, đúng thế
Cả những người từng ở phía bên kia

Đã tiếp chuyện với kẻ cầm súng bắn
Đôi bàn tay từng nhuốm máu đồng bào
Họ đều nói: đã thuộc về quá khứ
Hãy xích gần và bỏ quá cho nhau!

Anh biết đấy, những năm dài ly loạn
Gươm ngoại bang chia bờ cõi, chia miền
Triệu nấm mồ há hãy còn chưa đủ
Liệu có cần thêm lời thù hận, rủa nguyền?

Tôi đang nói cùng anh bằng tiếng Việt
Lấy quê hương ra bày giãi, thề bồi
Tôi chỉ muốn chìa bàn tay thân ái
Thì lẽ nào, anh lửa bỏng, dầu sôi?

Chắc lâu lắm, anh vẫn chưa trở lại
Gặp bà con, thăm cô bác, ruộng vườn
Và ở đó, nơi phụng thờ tiên tổ
Anh có về để thắp một nén hương?

Nếu làng xóm quay lưng, bạc đãi
Anh có quyền trút hận xuống đầu tôi!
Nhưng hãy tin, họ đón anh trở lại
Như đứa con xa biền biệt bấy năm trời!

Chúng ta hãy cùng nhau cạn chén
(Mặc dù tôi không uống rượu bao giờ)
Để ghi nhớ lần đầu tiên đến Mỹ
Mang theo mình chỉ sách, bút và thơ!

DƯỚI BÓNG CÂY XANH


cayg1CHÂU NHO

Nếu mai ngày Hà Nội vắng cây xanh
Thành phố trọc bầu trời mờ bụi khói
Như mảng da đầu, bóng mỡ dầu – tóc hói
Ngạt trong hộp bê tông. Nung dưới nằng chênh chang

Thành phố hòa bình xanh, nếu mùa thu thiếu lá vàng
Triệu dấu hỏi? ngác ngơ đường Nguyễn Trãi.
Lá phổi kêu làm sao tôi chịu nổi?
Nắng phố phường mưa lũ chảy về đâu? Tiếp tục đọc

THƠ NGUYỄN QUANG LẬP: MỘT NGÀY


LogoTho-300x300NGUYỄN QUANG LẬP

Sáng. Vẫn ngồi ban công ăn sáng đọc sách
Văng vắng một cái gì
Liếm mép nhìn lục bình trôi sông Sài gòn
Này hỡi lục bình mày làm gì thế
Tự do hay sống mòn?

Tiếp tục đọc

ĐẤT MŨI


LogoTho-300x300NGUYỄN ĐỨC GIAO

ĐẤT MŨI

Đất mũi Cà Mau
Những rừng đước
Hò nhau
Chạy ra biển

Những bàn chân trần
Lầm lũi
Cần mẫn
Bám rễ đước
Vươn khơi  Tiếp tục đọc

VĂN TẾ CÂY HÀ NỘI


Tế cây - Ảnh FB Lân Thắng

Tế cây – Ảnh FB Lân Thắng

HOÀI NGUYỄN
(Sau khi chính quyền Hà Nội chặt phá 500 cây có cả những cây cổ thụ, người Hànội đã tổ chức tế cây ngay trên hè phố)

Hỡi ôi!
Nhật Nguyệt xoay vần, bốn mùa thay lá, tưởng gốc bền thì tán mãi còn xanh.
Có ngờ đâu 1 hồi trống lệnh nhanh, vừa dứt tiếng đứt rồi thân cổ thụ!
Cứ ngỡ Thủ Đô vẫn là chưa đủ diện tích cây xanh trên một đầu người
Vẫn tưởng rằng Xuân nhuận sắc tươi, Tết trồng cây Xuân mãi còn viên mãn
Ấy mà nay biết lấy ai bầu bạn, đàn chim kia nháo nhác biết về đâu?
Tiếng rao rơi lạc phố đêm thâu, cơn gió nào lang thang tìm lá biếc? Tiếp tục đọc

%d người thích bài này: